Ùh thì có đôi khi ta đang ngồi mơ mộg trong 1 wán nc' wen thuộc
đôi khi ta thả hồn mình khi đi trên con d` wen thuộc...
1 cái j đó thuộc về wá khứ...1 cái j đó nó đã từng tồn tại trong wá khứ
mà khi ngta nhớ lại nó..ngta nhắc lại nó...ngta gọi nó là kỉ niệm.......
ai mà chẵng có kỉ niệm....kỉ niệm vui,kỉ niệm bùn tùy trườg hơp mà bạn trải wa...
trong cuộc sốg của tớ...thì kỉ niệm của tớ ko gọi là nhìu mà cũng chẵng thể cho là ít...
kỉ niệm của thời ấu thơ...kỉ niệm của mối tình đầu...kỉ niệm của ng mà tớ từng iu...
có nhìu kỉ niệm...bạn mún nhớ nó...nhớ mãi nó...mún nó in sâu vào trí nhớ của bạn...
nhưng cũng có lắm kỉ niệm...bạn mún vứt nó ra khỏi đầu...ko mún nó wanh wẫn trong cuộc sống của mình nữa...ko mún nó cứ ám ảnh mình mãi...
nhưng đừg nên vứt bỏ nó đi..vì có kỉ niệm nó sẽ nhắc cho bạn nhớ đến cái wá khứ mà bạn từng trải wa...để bạn có thể sốg tốt hơn trong wá khứ...và xây dựng 1 tương lai thật tốt...
có đôi lúc bạn ko mún wên 1 thứ j đó gắn pó với bạn nhưng bạn vẫn fải nhắc lòng...đành wên
đành wên...có lẽ là 1 việc bạn tự ép mình fải wên đi....wên đi việc mà bạn ko mún
wên để bạn ko còn bùn nữa...wên để bạn ko fải đau..khi nhớ lại nó...
"Đành quên em ơi, quên môi hôn đó
Đành quên yêu thương ôi bao ngây ngất
Đành quên đi thôi..."
wá khứ - chĩ cần 1 nụ hôn..1 cái ôm thật chặt...1 câu nói ngọt ngào..hay chỉ là 1 bài hát cũng làm cho bạn vui và hp...
hiện tại - bạn chỉ mún wên đi cảm jác của 1 đôi môi từng chạm vào bạn...mún wên cảm jác ấm áp của 1 vòng tay...mún wên những lời nói iu thươg văng vẳng bên tai...hay đơn jãn chỉ mún vứt bỏ jai điệu wen thuộc mà bạn từng thix...
cố ép mình đừg nhớ...nhưng ko thễ vứt bỏ dc...wá khứ...bạn ko thể bỏ dc wá khứ...càng wên nó sẽ càng làm bạn đau hơn...
cứ để nó bình thản trôi wa...cứ để nó là 1 fần cuộc sống của bạn...bạn nhớ nó..cứ như là 1 kỉ niệm thật nhẹ nhàng và êm đềm...bik rằng bạn sẽ đau khi nghĩ đến nó..nhưng hãy dũng cãm mà nhìn vào nó..đến khi bạn nghĩ đến nó mà chẳng còn thấy j nữa...thì lúc đó bạn đã wên...
có nhìu cách để wên...nhưng ko nhất thiết fải ép mình theo 1 khuôn khổ nào cả...đó là cách wên của tớ...học cách sống cùng với nỗi đau để wên đi...
có đôi lúc mệk mỏi lắm...tưởg chừng sẽ ko làm dc...nhưng cứ hãy đương đầu với nó..bạn sẽ học dc cách mạnh mẽ...^^!!
đôi khi ta thả hồn mình khi đi trên con d` wen thuộc...
1 cái j đó thuộc về wá khứ...1 cái j đó nó đã từng tồn tại trong wá khứ
mà khi ngta nhớ lại nó..ngta nhắc lại nó...ngta gọi nó là kỉ niệm.......
ai mà chẵng có kỉ niệm....kỉ niệm vui,kỉ niệm bùn tùy trườg hơp mà bạn trải wa...
trong cuộc sốg của tớ...thì kỉ niệm của tớ ko gọi là nhìu mà cũng chẵng thể cho là ít...
kỉ niệm của thời ấu thơ...kỉ niệm của mối tình đầu...kỉ niệm của ng mà tớ từng iu...
có nhìu kỉ niệm...bạn mún nhớ nó...nhớ mãi nó...mún nó in sâu vào trí nhớ của bạn...
nhưng cũng có lắm kỉ niệm...bạn mún vứt nó ra khỏi đầu...ko mún nó wanh wẫn trong cuộc sống của mình nữa...ko mún nó cứ ám ảnh mình mãi...
nhưng đừg nên vứt bỏ nó đi..vì có kỉ niệm nó sẽ nhắc cho bạn nhớ đến cái wá khứ mà bạn từng trải wa...để bạn có thể sốg tốt hơn trong wá khứ...và xây dựng 1 tương lai thật tốt...
có đôi lúc bạn ko mún wên 1 thứ j đó gắn pó với bạn nhưng bạn vẫn fải nhắc lòng...đành wên
đành wên...có lẽ là 1 việc bạn tự ép mình fải wên đi....wên đi việc mà bạn ko mún
wên để bạn ko còn bùn nữa...wên để bạn ko fải đau..khi nhớ lại nó...
"Đành quên em ơi, quên môi hôn đó
Đành quên yêu thương ôi bao ngây ngất
Đành quên đi thôi..."
wá khứ - chĩ cần 1 nụ hôn..1 cái ôm thật chặt...1 câu nói ngọt ngào..hay chỉ là 1 bài hát cũng làm cho bạn vui và hp...
hiện tại - bạn chỉ mún wên đi cảm jác của 1 đôi môi từng chạm vào bạn...mún wên cảm jác ấm áp của 1 vòng tay...mún wên những lời nói iu thươg văng vẳng bên tai...hay đơn jãn chỉ mún vứt bỏ jai điệu wen thuộc mà bạn từng thix...
cố ép mình đừg nhớ...nhưng ko thễ vứt bỏ dc...wá khứ...bạn ko thể bỏ dc wá khứ...càng wên nó sẽ càng làm bạn đau hơn...
cứ để nó bình thản trôi wa...cứ để nó là 1 fần cuộc sống của bạn...bạn nhớ nó..cứ như là 1 kỉ niệm thật nhẹ nhàng và êm đềm...bik rằng bạn sẽ đau khi nghĩ đến nó..nhưng hãy dũng cãm mà nhìn vào nó..đến khi bạn nghĩ đến nó mà chẳng còn thấy j nữa...thì lúc đó bạn đã wên...
có nhìu cách để wên...nhưng ko nhất thiết fải ép mình theo 1 khuôn khổ nào cả...đó là cách wên của tớ...học cách sống cùng với nỗi đau để wên đi...
có đôi lúc mệk mỏi lắm...tưởg chừng sẽ ko làm dc...nhưng cứ hãy đương đầu với nó..bạn sẽ học dc cách mạnh mẽ...^^!!
15/4/2008, 11:56 am by ChuộtConVôTình
» Avatar 13
15/4/2008, 11:54 am by ChuộtConVôTình
» Avatar 12
15/4/2008, 11:53 am by ChuộtConVôTình
» Avatar 11
15/4/2008, 11:50 am by ChuộtConVôTình
» Avatar 10
15/4/2008, 11:48 am by ChuộtConVôTình
» Avatar 9
15/4/2008, 11:47 am by ChuộtConVôTình
» Avatar 8
15/4/2008, 11:45 am by ChuộtConVôTình
» Avatar 7
15/4/2008, 11:44 am by ChuộtConVôTình
» Avatar 6
15/4/2008, 11:42 am by ChuộtConVôTình